Minh Thư và Thằng Bo
Minh Thư vừa tắt đèn phòng khách, chỉ còn ánh trăng bạc lọt qua khe rèm, hắt lên sofa một thứ ánh sáng mờ ảo đầy tội lỗi. Bo đã lẻn vào từ hồi tối, ngồi sẵn đó như con thú săn mồi, tay cầm cuộn dây dù đỏ tươi, mắt sáng rực khi thấy Minh Thư bước ra từ phòng tắm – chỉ mặc mỗi cái áo sơ mi trắng mỏng của nó, không bra, không quần lót, hai núm vú hồng lấp ló dưới lớp vải ướt nước. Cô ngồi phịch xuống cạnh Bo, gác hai chân trần lên đùi nó, cười khẽ đầy khiêu khích: “Cột đi… đừng để tao chờ nữa. Lồn tao ướt từ lúc xem clip chú Bảo tới giờ rồi.” Bo không nói gì, chỉ kéo cô nằm dài ra sofa, đầu gối lên cánh tay rắn chắc của nó. Nó cởi phăng...








